Chúng tôi không biết xử lý thế nào với số tài sản bất ngờ được cô ruột tặng nữa
Nhà tôi và nhà cô Thư – cô ruột của chồng – ngay cạnh nhau. Tính cô ấy vui vẻ, hòa đồng và rất tốt với gia đình tôi. Mỗi khi có đồ ngon, tôi thường mang qua biếu bố mẹ và cũng không quên để dành cho cô Thư.
Cô ấy cũng từng có chồng nhưng sống với nhau được vài năm thì chú bỏ cô đi tìm cuộc sống giàu sang, để lại 2 mẹ con côi cút dựa vào nhau mà sống. Cô quyết không đi bước nữa, ở vậy nuôi con khôn lớn, với mong muốn về già được con báo hiếu.
Nhưng cuộc đời thật tréo ngoe, cô dốc hết lòng vì con nhưng khi em ấy lấy vợ sinh con thì không đoái hoài đến người mẹ ở quê nữa. Chỗ 2 mẹ con sinh sống cách nhau khoảng 300 cây số nhưng cả năm con cô ấy cũng chẳng về thăm lấy 1 lần.
2 năm trước, cô phát hiện bị bệnh thận rất nặng và gọi điện cho vợ chồng con trai giúp đỡ. Nhưng các em ấy chỉ về đưa bà đi bệnh viện 1 lần và từ đó rất ít khi gọi điện hỏi thăm và không biếu tiền cho mẹ chữa bệnh.
Thỉnh thoảng cô gọi điện nhờ con về đưa đi viện chạy thận thì các em đều nói công việc rất bận và bảo cô nhờ vợ chồng tôi giúp đỡ hay gọi xe taxi đưa đi. Biết các em cư xử không tốt với cô Thư nên tôi và chồng luôn ở bên cạnh cô ấy.
Mỗi khi cô vào bệnh viện, vợ chồng tôi thay nhau nghỉ để chăm sóc cô ấy. Lúc cô ở nhà, ngày 3 bữa chúng tôi mang thức ăn qua cho cô ấy. Cũng may chúng tôi làm công việc tự do nên có nhiều thời gian chăm sóc cô Thư.
Nhiều người trong khu phố bảo chúng tôi thích lo chuyện bao đồng, cô ấy có con cháu thì để cho họ lo, việc gì phải “ôm rơm nặng bụng”. Những lúc thế, chúng tôi chỉ biết cười ngượng nói là cô ruột gặp khó khăn, vợ chồng tôi không thể đứng ngoài cuộc được.
Hiện tại, cô Thư đã mất được 1 tháng, trước lúc qua đời, cô viết di chúc để lại căn nhà cho chúng tôi. Cô nói con trai và con dâu đối xử bạc bẽo nên không muốn để lại bất kỳ tài sản nào cho các em ấy.
Giờ em họ đang tìm sổ đỏ của mẹ em ấy mà chúng tôi đang cầm di chúc và sổ đỏ của cô Thư. Theo mọi người chúng tôi có nên trả lại tất cả những tài sản của cô Thư cho con cô ấy không? Hay cứ làm theo di chúc, cho mình thì mình nhận?