Đầu tiên là chỉ giúp đỡ người khác khi thấy được cái lợi của mình
Họ làm việc tốt cho người khác nhằm mục đích để lấy thanh danh, để kết giao bạn bè. Thực chất thì việc giúp đỡ người khác để lấy danh tiếng thì bạn đã làm mất đi ý nghĩa của nó rồi.
Những người này thì tới lúc sẽ bạc tình bạc nghĩa. Họ chỉ chú trọng lợi ích cá nhân mà quên đi nghĩa tình, quả thật không nên kết giao. Người xưa nói, giúp người khác không nhằm được báo đáp, nếu chỉ để có được sự báo đáp của người khác thì không nên làm.
Thứ hai, làm việc tốt vì muốn đề cao bản thân
Làm việc thiện chỉ là vì muốn nâng cao danh tính của bản thân, muốn thể hiện mình tài giỏi hơn người khác. Nhưng chẳng phải bản chất của việc tốt là vì mình muốn thế, để tâm được bình an. Làm việc tốt để bản thân thấy mình có ích cho đời hơn, sống có giá trị hơn. Làm việc tốt chỉ vì danh lợi bản thân thì đó chính là ngụy quân tử rồi.
Thứ ba, tỏ ra là người tốt, người có ý thức chỉ để thể hiện mình
Ra vẻ mình là người tốt, là người có đạo đức nhưng thực tế chỉ là để thể hiện với mọi người, để mình nổi bật giữa đám đông. Thực tế một người có đạo đức thì người ta sẽ tự ước thúc hành động chứ không phải ham hư vinh.
Người lúc nào muốn thể hiện mình là nhất, họ sống không hòa đồng với người khác.
Thứ tư, xây dựng cơ nghiệp chỉ để được người đời ngưỡng mộ
Cố gắng làm nên nghiệp lớn chỉ để được người khác ngưỡng mộ, để thế giới thán phục. Tạo dựng sự nghiệp chỉ để người đời tung hô, khen ngợi thật tầm thường. Muốn thành tựu thì hãy theo đuổi hoài bão của mình. Nhưng người thích thu hút sự chú ý của người khác thì họ sẽ không chịu được sự lạnh nhạt của người đời, họ muốn được khẳng định mình. Sự tự tin của họ tạo dựng trên sự khen ngợi, đánh giá của người khác.